Lịch sử phát triển Seawolf (lớp tàu ngầm)

USS Seawolf (SSN-21) trong quá trình hoàn thiện tại General Dynamics Electric Boat, Groton, Connecticut.Cựu tổng thống Jimmy Cater và phu nhân Rosalynn Carter thực hiện nghi thức đập chai rượu Champagne vào thân của tàu USS Jimmy Carter (SSN-23) trong lễ rửa tội của tàu, ngày 5 tháng 6 năm 2004, Groton, Connecticut.Cuối thập niên 1980 của thế kỷ trước, Hải quân Liên bang Mỹ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng. Năm 1980, Liên Xô tiếp nhận thông tin tình báo từ John Anthony Walker cho biết, hải quân Mỹ có thể theo dõi các tàu ngầm của nước này thông qua tiếng ồn lớn phát ra từ chân vịt. Kết quả là Liên Xô đã tìm kiếm các máy móc tiên tiến của phương Tây để chế tạo chân vịt tốt hơn cho tàu ngầm. Năm 1981, công ty Toshiba của Nhật Bản đã bán máy phay chế tạo chân vịt (hiện nay là máy phay CNC chín trục, tương đối phổ biến) cho Liên Xô thông qua tập đoàn Kongsberg của Na Uy.Tới giữa những năm 1980, các loại máy móc mới của Liên Xô bắt đầu phát huy tác dụng. Tàu ngầm mới lớp Akula đã hạn chế gây tiếng ồn ở mức độ tối đa. Một nguồn tin chính phủ Mỹ tiết lộ với tờ Los Angeles Times rằng "các tàu ngầm này (Akula) chỉ bắt đầu hoạt động êm ái sau khi thiết bị của Toshiba được đưa vào sử dụng". Ngoài khả năng hoạt động êm ái, tàu ngầm lớp Akula còn có thể lặn sâu tới hơn 600m. Trong khi đó, tàu ngầm lớp Los Angeles của Mỹ chỉ có thể lặn sâu tối đa chỉ 450m ít hơn 150m so với lớp Akula.Để đối phó với mối đe dọa từ tàu ngầm lớp Akula, Hải quân Mỹ cho ra đời tàu ngầm tấn công hạt nhân lớp Seawolf. Thân tàu làm bằng thép hợp kim HY-100 dày 0.05m, cho phép tàu chịu được áp lực nước cao hơn để lặn sâu hơn. Hợp kim HY-100 bền chắc hơn khoảng 20% so với hợp kim HY-80 được sử dụng cho tàu ngầm lớp Los Angeles. Do đó, tàu ngầm mới có khả năng lặn ở độ sâu hơn 600m, và lặn giới hạn độ sâu tối đa là 914mVới chiều dài 108m, tàu ngầm Seawolf ngắn hơn một chút so với lớp tàu tiền nhiệm nhưng lại rộng tới 12m (tàu Los Angeles rộng 10m). Độ rộng này về cơ bản khiến Seawolf nặng hơn các tàu ngầm lớp trước, lượng giãn nước khi lặn hơn 9.100 tấn, riêng tàu USS Jimmy Carter (SSN-23) có lượng giãn nước khi lặn lên đến 12.158 tấn. Các tàu lớp Seawolf có đội thủy thủ 140 người (14 sĩ quan, 126 thủy thủ).Hải quân Mỹ đã hợp nhất tàu ngầm USS Seawolf (SSN-21), USS Connecticut (SSN-22) và USS Jimmy Carter (SSN-23) thành lực lượng cốt lõi của Đội phát triển tàu ngầm số 5. Nhóm này chịu trách nhiệm thử nghiệm thiết bị nghe dưới nước và các tàu lặn điều khiển từ xa - có thể hoạt động cùng với 1 tàu ngầm lớn hơn hoặc hoạt động độc lập. Ngoài ra, họ đồng thời phụ trách phát triển các chiến thuật chiến đấu mới ở Bắc Cực, khu vực mà tàu ngầm dễ dàng giấu mình trước đối phương.Đơn vị này không đề cập gì đến nhiệm vụ thu thập thông tin tình báo. Mặc dù cái tên của họ chỉ đề cập tới một chức năng duy nhất là thử nghiệm nhưng Hải quân Liên bang Mỹ lại thường dùng biệt danh như vậy cho các nhóm đặc nhiệm hoặc lực lượng tinh nhuệ khác. Chẳng hạn, biệt đội SEAL Team Six huyền thoại chuyên săn lùng khủng bố có tên chính thức là Nhóm phát triển tác chiến đặc biệt của Hải quân. Hay phi đoàn chịu trách nhiệm hộ tống chuyên cơ Tổng thống Mỹ và các quan chức cấp cao được đơn thuần gọi là Phi đoàn trực thăng hải quân số 1 nhưng vẫn dùng tên viết tắt là HMX-1 – đề cập tới nguồn gốc ban đầu là một phi đoàn trực thăng thử nghiệm.<ref name=":1">“SSN Seawolf Class”.